Anh quay sang nhân viên, nói: “Cảm ơn mọi người đã hợp tác. Hãy tiếp tục làm việc của mình đi.”
Sau đó anh ngồi đối diện với Châu Phương Phương, nói: “Không sao đâu, cô cứ ăn cơm trước đi, ăn xong chúng ta sẽ nói tiếp.”
Châu Phương Phương sao còn có thể ăn được, trong lòng còn có chuyện không vui, hơn nữa đối diện có một anh chàng đẹp trai như vậy đang nhìn chằm chằm vào cô ta, cũng khiến cô ta xấu hổ không dám ăn nữa, mới ăn hai miếng liền đặt đũa xuống, nói: “Tôi no rồi.”
Địch Cận Duật nói: “Được rồi, vậy hãy nói chi tiết cho tôi biết những gì cô biết về người này.”
Châu Phương Phương dừng lại một chút, sau đó nói: “Hôm qua khoảng năm rưỡi…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây