Trong lòng Địch Cận Duật bất chợt run lên, đột nhiên quay mặt đi.
Trong lòng giống như có thứ gì đó bị đốt lên, nóng bỏng đến mức lan tràn đến cả trên mặt.
11:20 phút.
Khương Tô ngáp một cái, tắt TV, từ trên ghế salon đứng dậy, duỗi cái lưng mỏi một cái, nói: “Đến giờ rồi.”
Địch Cận Duật đứng dậy lấy cái rương của cô tới, nhìn cái rương cũng không lớn, nhấc lên lại rất nặng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây