Khương Tô chỉ ngồi xổm ở đó nhìn Địch Cận Duật thu xếp, từ đáy lòng khen ngợi: “ Chú Địch, tay của chú thật đẹp.”
Trắng, gầy, dài, và mạnh mẽ, khi vận động lên càng có một loại mỹ cảm khác thường.
Địch Cận Duật vô thức liếc nhìn tay của mình, không hề cảm thấy có chỗ nào đẹp, sau đó ánh mắt chuyển lên tay Khương Tô, cảm thấy tay cô mới thật sự đẹp, ngón tay thon dài, mảnh khảnh, trắng nõn, mềm mại, khiến người ta rất muốn nắm trong tay nặn qua nặn lại có phải hay không xúc cảm chân thật và trong tưởng tượng mềm mại giống nhau…
Địch Cận Duật bỗng nhiên chuyển dời ánh mắt đi.
Khương Tô ngạc nhiên hỏi: “ Chú Địch, sao tai chú lại đỏ như vậy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây