“Trình Nham nói: “Chắc là có chuyện riêng gì đó.”
Từ đối diện có người lên tiếng: “Chu Tiểu Ngư, cậu ác thật.”
Trình Nham ngẩng đầu nhìn lên, Chu Tiểu Ngư vừa mới nhét miếng thịt kho vào trong miệng lại phun ra ngoài, dính đầy nước miệng, đáng bị trách mắng mà.
“Tôi cũng ăn no rồi, đi trước đây, mọi người cứ chậm rãi.!” Chu Tiểu Ngư nói xong cũng mang hộp cơm chưa ăn xong rời đi.
Đôi mi thanh tú của Thư Nhã hơi nhăn lại, nhìn Trình Nham một chút, Trình Nham đang vùi đầu vào ăn cơm, giả bộ không biết gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây