Chu Tiểu Ngư cởi áo khoác của mình, sau đó cuộn lại thành một vòng, lấy tay Khương Tô ra, đè lên bộ quần áo đã bị máu thấm đẫm hoàn toàn của Địch Cận Duật, cậu ấy không khỏi sợ hãi suy nghĩ, Khương Tô chảy máu nhiều như thế, liệu có sống được không? Nhưng cậu ấy không dám hỏi, chỉ ra sức ấn lên quần áo, hy vọng máu đừng chảy nữa.
Địch Cận Duật không nói một lời, chân vẫn đạp ga không buông, Chu Tiểu Ngư chỉ có thể một tay đè lên vết thương của Khương Tô, một tay giữ chặt ghế, để tránh bản thân bị văng ra ngoài.
Chu Tiểu Ngư chỉ thấy đường đến bệnh viện quả thực dài chết khiếp!
Cậu ấy lại xoay đầu nhìn Khương Tô, đột nhiên nhìn thấy đầu Khương Tô mềm nhũn nghiêng sang một bên.
Đồng tử Chu Tiểu Ngư co giật, tim đập thình thịch.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây