Khiến một chút rung động mới xuất hiện trong lòng Triệu Vân Xuyên đông cứng lại.
“Cảm ơn anh đã đưa tôi về.” Khương Tô mỉm cười, nói xong liền mở cửa xe ra xuống xe, sau đó cô mở cửa xe ở phía sau ghế lái, lấy chiếc túi lớn của mình ra.
Triệu Vân Xuyên cũng xuống xe, anh ta vẫn hơi để tâm đến chuyện tại sao Khương Tô lại bỗng nhiên thay đổi nhanh đến vậy: “Cô có sao không?”
Khương Tô xoay người lại, có hơi khó hiểu nhìn anh ta: “Hả?”
Triệu Vân Xuyên dừng một chút, sau đó vừa cười với cô vừa nói: “Không có gì, cô đi vào đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây