Đũa của anh ta mới di chuyển đến nửa đường thì Khương Tô đã lại gần, ánh mắt chăm chú nhìn miếng thịt trên đũa, mở miệng “a” một tiếng.
Tay của Triệu Vân Xuyên hơi khựng lại, sau đó đưa về phía trước, đút miếng thịt trên đũa vào miệng Khương Tô.
Đôi môi đỏ của Khương Tô ngậm lấy đôi đũa, sau đó lấy miếng thịt trên đũa xuống, chẳng quan tâm đến ánh mắt có chút lạnh lùng của Triệu Vân Xuyên, nhai vài lần rồi hai mắt như phát sáng: “Ừ, ngon thật.”
Triệu Vân Xuyên làm như không có chuyện gì thản nhiên rút đũa lại, hơi mỉm cười nói: “Nếu ngon thì ăn nhiều một chút.” Sau đó tiếp tục nướng thịt.
Cả một buổi tối, Triệu Vân Xuyên giống như một nhân viên phục vụ chuyên phụ trách nướng thịt, bản thân thì không ăn bao nhiêu nhưng lại vội vàng nướng thịt cho Khương Tô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây