“Hôm đó, không phải cô nói tôi có tai nạn đổ máu, không cho tôi tùy tiện ra đường sao? Tôi lại quên mất, hôm đó là tôi được nghỉ nên ra ngoài xem phim, nào ngờ buổi tối về nhà lại trùng hợp gặp phải ăn cướp, cuối cùng tôi bắt được tội phạm! Tuy bản thân bị thương nhưng tôi lại được lên TV! Cấp trên còn đặc biệt khen ngợi tôi. Ha ha.”
Tay của cậu ta còn đang băng bó, vừa nhìn đã biết không phải vết thương nhỏ, nhưng dáng vẻ lạc quan vui vẻ của cậu ta lại làm Khương Tô cảm thấy buồn cười: “Tôi nên chúc mừng cậu mới đúng.”
“Đừng đừng đừng.” Châu Tiểu Ngư nói: “Tôi phải cảm ơn cô vì đã nhắc nhở tôi, nên hôm đó tôi mới cẩn thận đề phòng xung quanh, nếu không chưa chắc tôi đã bắt được tên tội phạm kia. Hôm nào cô rảnh, tôi mời cô đi ăn cơm nha!”
Khương Tô thuận miệng đồng ý.
Châu Tiểu Ngư lại hỏi: “Mà này, cô ở đây làm gì thế?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây