“Người của Cục Quản Yêu không tới?” Giọng nói của con mèo đen phá ra từ khe hở ở sô pha.
“Ta nói người của Cục Quản Yêu tới bao giờ?” Khương Tô nói.
Con mèo đen lập tức muốn chui ra khỏi khe hở trên ghế sô pha, nhưng vào thì dễ mà ra thì khó, nó meo meo cả nửa ngày cuối cùng vẫn mệt mỏi nằm lăn ra, yếu ớt vươn một cái móng vuốt về phía Khương Tô cầu xin giúp đỡ: “Cứu... Giúp ta ra khỏi đây.”
Khương Tô nắm lấy phần thịt mềm trên cổ nó, kéo nó ra ngoài.
Con mèo đen nằm bò trên sô pha, nỗ lực muốn che đậy chuyện vừa mới diễn ra, đánh trống lảng sang chuyện khác, hỏi: “Vậy tại sao cô lại nhắc tới Cục Quản Yêu?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây