“Con nít như con quan tâm nhiều như vậy làm gì?” Bố cô dạy dỗ một trận, “Thím nhỏ của con làm về âm nhạc, làm việc ở nhà văn hoá thành phố, sau này con có vấn đề gì về âm nhạc thì có thể tìm thím con học hỏi một chút.”
Tống Toa Toa dạ một tiếng, lại nhớ tới ngành múa yêu thích của mình, tâm tình đang vui vẻ bỗng chốc trầm xuống. Cô rất muốn hỏi bố có thể giảm chỉ tiêu xuống thấp một chút không, nhưng không có can đảm mở miệng. Lúc trước chính cô đã đồng ý với cả nhà, bây giờ làm không được lại muốn hạ thấp chỉ tiêu, thật sự rất mất mặt.
Tống Toa Toa buồn bã rửa sạch trái cây rồi đem mâm trái cây đặt lên bàn trà, sau đó giương mắt nhìn ông nội đeo kính viễn thị ngồi trên ghế sô pha giả vờ chăm chú đọc báo. Bố cô rửa sạch khay trà rồi pha một ấm hồng trà Kim Tuấn Mi loại quý nhất, rót cho ông nội một ly, cũng tự pha cho mình một ly ra vẻ đang thưởng thức trà ngon…
Một lát sau, bà nội và mẹ cô lau tay bước ra khỏi nhà bếp, nhìn đồng hồ trên tường phòng khách, thế mà đã gần 12 giờ rưỡi trưa.
“Sao giờ này còn chưa tới?” Bà nội có chút sốt ruột.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây