Lưu Chiêu hốt hoảng nói xin lỗi với Lục Dao rồi chạy đuổi theo Hạ Tử. Tuy anh không hiểu “máy điều hoà công cộng” là gì nhưng cũng biết đó chắc chắn chẳng phải lời khen, hơn nữa anh cũng nhìn ra Hạ Tử đang không vui.
Lưu Chiêu cao 1 mét 85 lại khom lưng như con tôm, một đường đuổi theo Hạ Tử nói xin lỗi. Nhưng là Hạ Tử dù ngắm phong cảnh, nói chuyện phiếm hay ăn đồ ăn vặt cũng không thèm ngó đến anh.
“Bà cô ơi, xin cậu đó đừng giận nữa được không, tớ sai rồi mà!” Lưu Chiêu làm bộ đáng thương muốn khóc.
Cảm thấy làm lơ đã đủ, Hạ Tử lúc này mới ngẩng đầu liếc mắt nhìn anh: “Cậu sai chỗ nào?”
“Tớ chỗ nào cũng sai hết, cậu nói thế nào thì chính là thế đấy!” Thái độ nhận sai của Lưu Chiêu có thể nói là rất mẫu mực.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây