Năm phút sau, cô Vương chủ nhiệm đến, vừa đi vào cô liền đóng cửa phòng học rồi bước lên bục giảng, sắc mặt vô cùng khó coi.
“Chuyện phát sinh tối nay cô đã biết, bây giờ cô rất là thất vọng.” cô Vương mặt lạnh lùng, trầm giọng nói, “Lớp 10/1 chúng ta là lớp có thành tích tốt nhất khối, là một trong các lớp trọng điểm của trường Nhất Trung, có thể nói là những học sinh xuất sắc nhất của quận Hải Thành đều đang ngồi ở đây. Vốn là một đám học sinh ưu tú như vậy, lẽ ra tố chất cũng phải rất cao. Nhưng cô thật không ngờ trong lớp này lại phát sinh những lời đồn đãi vô căn cứ, suy nghĩ xằng bậy, lời nói bẩn thỉu, bôi nhọ và làm tổn thương bạn học của mình!”
“Học sinh Tống Toa Toa đúng là con của giáo viên, nhưng em ấy không hề có bất cứ đặc quyền nào khác mọi người. Em ấy và các em đang ngồi ở đây đều giống nhau, dựa vào thực lực của chính mình thi vào lớp 10/1. Chúng ta gặp nhau ở đây, tạo thành một lớp học, phải đồng tâm hiệp lực, cùng nhau phấn đấu học tập trong suốt ba năm cấp ba! Chứ không phải để cho các em ghen ghét, lục đục với nhau!”
Ánh mắt cô đảo qua từng học sinh, nghiêm khắc răn dạy: “Hôm nay xảy ra chuyện như vậy là sỉ nhục của lớp 10/1 chúng ta, là sỉ nhục của từng học sinh ngồi ở đây, mà cô là giáo viên chủ nhiệm cũng không thể thoái thác trách nhiệm của mình! Cô hy vọng chuyện này sẽ kết thúc trong tối nay, kết thúc trong chính phòng học này. Bước ra khỏi cửa lớp, cho dù là ai cũng không được tung lời đồn đãi thêm một lần nữa, nếu không các em tự mình gánh lấy hậu quả!”
Lớp học to như vậy nhưng lại im ắng đến mức một cây kim rơi cũng có thể nghe thấy. Cô Vương dạy dỗ cũng đã xong bèn ho khan: “Các em học bài đi, em Chương Kế Diễm, ra đây một chút.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây