Sau một nụ hôn triền miên, Tống Toa Toa mặt đỏ bừng rúc vào ngực Quý Hoài, nghe tiếng tim anh đập thình thịch trong lồng ngực, cô cảm thấy vô cùng vui sướng và hạnh phúc.
Nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt cô, Quý Hoài lại cúi đầu hôn cô lần nữa. Hai người hôn nhau ý loạn tình mê, hơi thở dồn dập đến mức trong lúc bất tri bất giác không kiểm soát được.
Cảm nhận được cơ thể Quý Hoài có phản ứng, Tống Toa Toa xấu hổ đỏ mặt vội vàng vùng khỏi người anh. Cô ngẩng đầu nhìn quanh ra vẻ như không có việc gì: “Căn biệt thự này không rẻ, tệ lắm cũng phải mấy chục triệu tệ, anh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?”
Quý Hoài nằm dài trên thảm, hai tay gối sau đầu, một chân co lên có vẻ rất thoải mái và thích thú, anh mỉm cười nói: “Căn biệt thự này không phải do anh mua, là ông nội tặng em đó. Ông muốn đền bù việc lúc trước đã lợi dụng em, bảo anh thay ông xin lỗi em.”
Tống Toa Toa lắc đầu: “Em chẳng cần bồi thường gì cả, từ đầu đến cuối người được lợi đều là em. Em mới là người mắc nợ anh, nợ anh rất nhiều, thật không biết làm sao trả nổi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây