Tống Toa Toa bị anh làm cho sợ hãi, cô còn chưa kịp nói một lời thì Chương Vân Tâm đã xông tới đập cho Phó Duẫn Ngôn một cái thật mạnh rồi mắng to: “Não anh bị úng rồi hả? Phát điên cái gì thế?”
Anh chàng râu quai nón phụ trách viết lời nhạc cũng vỗ vào đầu Phó Duẫn Ngôn rồi trừng mắt mắng: “Chú viết lời hay anh viết lời hả? Rảnh quá không có gì làm nên muốn giành luôn việc của anh à? Lại còn khoe khoang câu chữ với anh, tính làm khó anh phải không?”
Phó Duẫn Ngôn bị hai cú đánh làm cho tỉnh mộng, chợt nhận ra mình suýt tí nữa đã ôm con gái nhà người ta, anh xấu hổ đi đến trước mặt Tống Toa Toa, vừa gãi ót vừa cười ngượng ngùng: “Xin lỗi nha Toa Toa, vừa rồi anh hành động thiếu suy nghĩ quá. Anh chỉ là cảm thấy đã tìm được người tri âm nên mới kích động quá mức như vậy.”
“Không sao đâu.” Tống Toa Toa vừa cười vừa lắc đầu, ông anh này đúng là rất thú vị.
Chiều hôm đó sau khi kết thúc công việc, Tống Toa Toa rời khỏi phòng thu, nhưng cô vừa đi chưa được vài bước đã thấy Phó Duẫn Ngôn đang đuổi theo sau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây