“Con mẹ nó, cầm mấy ngàn để đuổi ăn mày à?” Vera rất khinh thường: “Cô ta không biết mới lạ, lúc ấy người đại diện của cô ta hùng hồn nói xấu người khác, bây giờ trong giới còn có ai không biết chị là người đại diện của em? Nực cười, hẹn em ăn cơm? Sao chị lại cảm giác cô ta muốn mượn cơ hội này để nhục nhã em nhỉ?”
“Biết rồi thì đừng nói nữa...” Khương Ngữ Ninh chu miệng.
“Hồi đại học các em có ân oán à?” Vera hoài nghi nhìn Khương Ngữ Ninh, hỏi.
“Được tính là ân oán không?” Vấn đề này cô đã thảo luận cùng nhị ca, thế nhưng ưu tú không phải lỗi của cô.
“Vậy rốt cuộc em có đi hay không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây