“Đi... Đi thôi, dù sao hai người cũng hẹn riêng, em cũng không nhìn thấy.” Nói xong câu này, Khương Ngữ Ninh cuối cùng cũng để súng xuống, kết thúc một ngày huấn luyện bận rộn.
Vera há hốc mồm, còn muốn nói tiếp gì đó, nhưng lại cảm thấy mình đần độn, không hiểu tại sao mình phải giải thích.
Đây không phải càng che càng lộ sao?
Nhìn phản ứng phong phú của Vera, Khương Ngữ Ninh luôn nghĩ đến thời điểm mình thầm mến Nhị ca, tâm tình thiếu nữ đó tựa như thời tiết thay đổi thất thường.
“Đừng nói nữa, chín giờ sáng ngày mai chị tới đón em đi đến Cao gia.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây