“Không nói tiếp thì thôi đi, làm gì canh cánh trong lòng như thế?” Khương Ngữ Ninh không hiểu nhìn Vera: “Em biết, chị rất muốn mở ra cục diện bế tắc khuyết thiếu đại ngôn hàng hiệu cho em, nhưng chúng ta cũng không vội trong lúc nhất thời, đường sau này còn rất dài, vẫn có thể chờ được, bây giờ em chưa nhận được, có lẽ, thật sự là bởi vì, em còn chưa xứng.”
“Không có chuyện không xứng.” Vera phản bác nói: “thứ chị muốn tranh thủ cho em, đều là tốt nhất.”
Nghe xong câu nói này, Khương Ngữ Ninh cười cười, thật ra, trong lòng đã rất thỏa mãn.
“Đúng rồi, gần đây có người đàn ông rất ngây thơ tìm tới em.”
Vera nghe xong, dọa đến nỗi lập tức đứng dậy từ trên ghế salon: “Em nói cái gì đó? Em không sợ Lục nhị gia biết ư? Em muốn làm gì nha?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây