“Nhà có khách sao?” Khương Ngữ Ninh tò mò nhìn mọi người. Vì bất ngờ, trong đầu Khương Ngữ Ninh chỉ nghĩ đến ‘Chết rồi, cả thế giới sẽ biết Lục Cảnh Tri đang kim ốc tàng kiều rồi!’
“Đây không phải là cô bé đó sao?” Ông cụ chỉ Khương Ngữ Ninh, kích động nói: “Hóa ra, con ở đây à? Vậy mấy người còn tìm cái gì chứ?”
Khương Ngữ Ninh cau mày, cẩn thận quan sát ông cụ kia, luôn cảm thấy dường như có chút quen mặt.
“Còn nhìn nữa à? Năm đó con đứng ở trước cửa Nam Đại ba ngày bốn đêm liền, ai cho con ăn bữa khuya hả?” Ông lão bất mãn trừng mắt nhìn Khương Ngữ Ninh.
Khương Ngữ Ninh nghe xong, nhớ lại khoảng thời gian đó: “Chú bảo vệ...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây