Lần này, Kim Minh Thừa đi giữa bốn người, khi Khương Ngữ Ninh dùng đèn pin nhìn xung quanh, một lần nữa anh phát hiện ra có quái vật trong đống cỏ không ngừng phát ra tiếng động rất nhỏ, nhưng như Khương Ngữ Ninh đã nói, mặc dù chúng ở rất gần, nhưng chúng hoand toàn không có sức tấn công nào cả.
Mặc dù rất sợ hãi nhưng cậu vẫn không ngừng véo vào đùi mình, nhắc nhở bản thân phải im lặng, không thể gây thêm nhiều phiền phức cho chị Ngữ Ninh.
Lần này, cả bốn thành công vào một tòa kiến trúc khác.
Sau khi bước vào đại sảnh, Kim Minh Thừa mới thả lỏng...
“Em không sợ rồi chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây