Mặc dù rất sợ hãi nhưng cậu ta vẫn không ngừng véo vào đùi mình, nhắc nhở bản thân phải im lặng, không thể gây thêm nhiều phiền phức cho chị Ngữ Ninh.
Lần này, cả bốn thành công vào một tòa kiến trúc khác.
Sau khi bước vào đại sảnh, Kim Minh Thừa mới thả lỏng...
“Em không sợ rồi chứ?”
Kim Minh Thừa rơm rớm nước mắt vì từ nhỏ cậu đã nhút nhát.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây