“Anh biết rồi, cậu anh có thể thu xếp được rồi, bây giờ… có thể trở lại bình thường rồi?” Lục Cảnh Tri vuốt gương mặt kia hỏi..
Bình thường rồi! Bình thường rồi!
Nhị ca đã khuyên bảo tận tình như vậy, nếu cô tiếp tục để ý chuyện vụn vặt, vậy chẳng phải sẽ khiến nhị ca đau lòng sao?
Cùng lắm thì, cô mặt dày hơn, để mọi chuyện trở nên đơn giản hơn, nhị ca nói đúng, không ai có thể dùng quá khứ để định nghĩa hiện tại của cô cả!
“Ngày mai vào chương trình, đừng làm cho chính mình bị thương khắp người, nếu còn để anh nhìn thấy...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây