Đây là bữa cơm tư nhân, tụ họp ở đây chỉ có dăm ba người nhưng đều là nhân sĩ nổi tiếng tại Lạc thành. Ví dụ như vị công tử đang say bất tỉnh này lại là cậu Phó - bàn tay vàng trong làng ngoại khoa ở Lạc thành này. Cho dù ưu tú như thế nào chăng nữa nhưng vẫn phải cưới một người mình không yêu, cả ngày mượn rượu giải sầu.
Qua ba tuần rượu, người duy nhất còn tỉnh táo cũng chỉ có một mình Lục Cảnh Tri.
Mấy người bạn thân dưới sự trợ giúp của trợ lý mà rời khỏi chỗ này. Mà Lục Cảnh Tri dưới sự bảo vệ của vệ sĩ đi từ cửa sau của Hilton ra ngoài. Khách sạn này luôn biết cách giữ bí mật thông tin khác hàng. Dù sao, mấy người này cũng là người có địa vị ở Lạc thành, không thể để xảy ra sơ xuất gì.
Đi ra khỏi cổng khách sạn Hilton, Lục Cảnh Tri ngồi trong xe nhắm mắt dưỡng thần. Sau đó, anh mới gọi điện cho Khương Ngữ Ninh: “Anh ra rồi, em đứng chờ ở ngã tư đường, đừng đi đâu!”
“Em thấy xe của anh rồi!” Khương Ngữ Ninh đứng dưới gốc cây, nói: “Em...có thể đến chưa?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây