Không lâu sau, công ty giải trí Thiên Hi tình cơ nhận được tin tức, phu nhân Ava của tập đoàn Đông Hằng khoảng ba giờ chiều nay sẽ hẹn gặp mặt một người ở quán cà phê nhạc sống Toái Điệp. Sau khi người đại diện của Hoắc Vũ Khê nghe được tin tức này và xác minh lại cẩn thận rồi gọi điện cho Hoắc Vũ Khê.
“Không cần cô mua quà cáp gì nữa! Thời cơ đến rồi!” Người đại diện nói trong điện thoại, kể lại chuyện này cho Hoắc Vũ Khê.
“Nhưng mà, sao mấy người lại biết động thái của mẹ tôi?” Hoắc Vũ Khê cực kỳ không vui.
“Cô đừng quan tâm nhiều chuyện như vậy làm gì! Bây giờ, chỉ cần cô đến chỗ đó, giả vờ như tình cờ gặp được. Chúng tôi sẽ sắp xếp nhà báo đến phỏng vấn. Một việc tiết kiệm thời gian và sức lực như thế tại sao lại không làm chứ?”
Hoắc Vũ Khê luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng lại không nói rõ được.
Mặc dù cô ta không hài lòng về cách làm của công ty quản lý lắm nhưng cô không muốn những thứ vốn dĩ thuộc về mình lại rơi vào tay người khác.
Cho nên cô ta cũng không từ chối sự sắp sếp của công ty. Chẳng qua, mẹ kế của cô ta thông minh như vậy, chắc chắn sẽ không tin chuyện vô tình gặp được. Sau chuyện này, chắc chắn sẽ gây phiền phức cho cô ta.
——
Hai giờ chiều.
Khương Ngữ Ninh chọn được một chiếc váy kẻ caro màu nâu, áo khoác bò khiến cô tràn trề sức sống tuổi trẻ, cực kỳ hoạt bát.
Soi gương cẩn thận, Khương Ngữ Ninh cầm chìa khóa xe xuống tầng, lại thấy chị Lương vừa đi siêu thị về. Trong đống đồ của chị, khiến cô chú ý tới có vài hộp Durex.
Nghĩ dì cả mình sắp đi rồi, mặt Khương Ngữ Ninh đột nhiên đỏ bừng. Tên đàn ông kia, có phải quá đói khát rồi không?
“Cô Khương à, không cần xấu hổ, đây cũng là một cách để bảo vệ bản thân thôi!”
“Sau này hẵng nói ạ! Chị Lương, tôi ra ngoài một chút, sẽ cố gắng về trước Nhị ca!” Khương Ngữ Ninh bây giờ không muốn nghĩ đến loại chuyện này. Bởi vì, cô cũng không có quá nhiều mong đợi đến nó. Nói tóm lại, có lẽ vì Lục Tông Dã đã để lại cho cô bóng ma quá lớn khiến cô không có bất cứ hảo cảm nào với loại chuyện này.
“Cậu ấy thật sự có thể nhịn sao?” Chị Lương nhìn bóng lưng của Khương Ngữ Ninh, không nhịn được mà xúc động.
Gò má Khương Ngữ Ninh đỏ bừng, cho đến khi lên xe trong đầu cô vẫn nghĩ đến buổi sáng nay giữa cô và Lục Cảnh Tri.
Rất nhanh, chiếc xe màu đen lái vào khu nội thành. Khương Ngữ Ninh đến quán cà phê Toái Điệp kia sớm hơn giờ hẹn nửa tiếng. Bởi vì cô muốn chọn vị trí đẹp nhất, nhìn qua thì có vẻ kín đáo nhưng thật ra rất dễ bị phát hiện.
Sau đó, cô gọi cà phê, ngồi trên ghế salon nhàn nhã ăn bánh ngọt.
Xa cách 5 năm, Khương Ngữ Ninh đã sớm nghĩ mình không còn mẹ. Hơn nữa, cô cũng rất rõ ràng, Phó Nhã Tuệ về nước chắc chắn không phải vì muốn nhận cô. Chỉ bởi vì thân phận của Hoắc Vũ Khê bị đưa ra ngoài ánh sáng nên bà ấy không thể không liên lạc với cô mà thôi. Dù sao, hiện tại cô là một vết nhơ, nếu bị vạch trần thì hậu quả thật sự không thể khinh thường.
15 phút sau, khi kim đồng hồ chỉ đúng 3 giờ chiều.
Khương Ngữ Ninh nhìn đồng hồ rồi ngẩng đầu thì thấy được phu nhân Ava mặc một bộ âu phục màu đen, đeo kính đen, bước chân tự tin ngồi xuống đối diện cô, bỏ chiếc túi cầm tay màu vàng xuống bàn.