Một lát sau, đạo diễn Mạnh bị trợ lý kéo ra sân, nhìn thấy Khương Ngữ Ninh mặc trang phục của kẻ ăn xin, quần áo rách rưới, ông ta cũng có vẻ kinh ngạc.
“Cô... Là Khương Ngữ Ninh?”
“Đúng là tôi, đạo diễn Mạnh, tôi biết ông nghi ngờ về khả năng diễn xuất của tôi, thế nên hôm nay tôi đến đây là muốn đích thân làm rõ với ông, tôi cũng không cần nửa tiếng đâu, ông cho tôi mười phút thôi, nếu qua mười phút đó ông vẫn không thể tin tưởng tôi, vậy tôi sẽ chết tâm, không quấy rầy ông nữa.” Khương Ngữ Ninh cúi người xin đối phương.
Nghe thấy vậy, sắc mặt của đạo diễn Mạnh cũng khá hơn, ông ta thoát khỏi tay của trợ lý, đáp: “Tôi không muốn mời diễn viên trẻ đóng phim của mình...”
“Nhưng dù thế nào ông cũng nên cho diễn viên trẻ cơ hội, tôi muốn để ông biết rằng, không phải chỉ có thế hệ trước mới có lòng yêu nước, sức trẻ chính là rường cột của quốc gia.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây