“Nếu không phải là tôi nể mặt anh cô, cô đã không nhìn thấy được ánh mặt trời ngày mai rồi, đừng coi sự nhân từ của tôi thành khách sáo với cô, tôi cảnh cáo cô một lần cuối cùng, đừng trêu chọc tôi và người phụ nữ của tôi nữa, nếu không tôi sẽ cho cô xuống! Địa! Ngục đấy!”
Lục Cảnh Tri nhìn chằm chằm vào Hứa Bắc Sênh.
Nhìn cô ta bằng ánh mắt âm ngoan chưa từng thấy...
Ai cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Lục Cảnh Tri nổi trận lôi đình, ngay cả Hứa Lương Chu cũng không nhịn được nuốt nuốt nước bọt, tay chân cứng đờ lại.
Chứ nói chi là Hứa Bắc Sênh, cô ta bị dọa sợ đến nhũn cả người, nước mắt chỉ trực rơi xuống, nắm chặt lấy vạt áo của Hứa Lương Chu, khớp xương ngón tay cũng trắng bệch lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây