Ảnh Hậu Nhà Tôi Siêu Ngọt

Chương 44: Hôn sưng (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Lục Cảnh Tri phải thừa nhận một điều, anh cố ý muốn trừng phạt Khương Ngữ Ninh.

Bởi vì, trợ lý tốn hai ngày liền để lật tung phòng văn thư ở trường cũ cũng không tìm được bức thư tình mà Khương Ngữ Ninh nói tới.

Rốt cuộc cô có viết hay không đây? Hay chỉ đang lừa anh? Nói như thế để anh vui vẻ?

Trợ lý bị hành hạ hai ngày liên, thậm chí còn chạy đến một huyện nhỏ, tìm cả nhân viên làm việc trong phòng văn thư năm đó. Không thể tìm được bức thư kia, dù sao cũng đã 9 năm trôi qua rồi. Ngay cả, phòng văn thư có cẩn thận như thế nào thì bức thư đó cũng mục nát rồi.

Nhưng may mắn là, nhân viên làm việc trong phòng văn thư đấy cũng đã từng làm bảo vệ của trường Lục Cảnh Tri học.

“Mặc dù tôi không biết tin này quan trọng như thế nào nhưng tôi dám đảm bảo với cậu, cậu không thể tìm được đâu. Nhưng mà hồi trước khi tôi làm bảo vệ ở trường bạn học Lục kia còn nhớ rõ một cô gái đứng chờ ở đó ba bốn ngày liền. Cô bé ấy có mái tóc dài, mùa đông rét lạnh như thế mà vẫn ngồi trong tuyết. Hỏi cô bé cái gì, cô bé cũng lắc đầu, chỉ nói mình chờ Lục Cảnh Tri. Nhưng mà suốt khoảng thời gian đó, bạn học Lục đâu ở trường học chứ?”

Trợ lý nghe xong tin tức, vội vàng lấy di động, lấy bức ảnh năm Khương Ngữ Ninh 16 tuổi, đưa ra cho ông cụ: “Có đúng là cô bé này không?”

“Mi tâm còn có một nốt ruột, không phải cô bé đó thì ai nữa?” Ông cụ nhìn di động một lúc lâu, tiếc hận lắc đầu: “Cô bé đó thật si tình cho nên tôi có rất tượng rất lâu. Tuyết rơi nhiều ngày như thế...cả người bị đông lạnh nhưng chỉ dám đứng dưới tàng cây kia tránh gió...”

Trợ lý Hà nghe xong tin tức này thì vui vẻ.

11 giờ đêm, cậu gọi điện lại cho Lục Cảnh Tri, nói lại tất cả những thứ mà cậu tìm hiểu được. Lục Cảnh Tri nghe xong, nhìn cô gái đang yên tĩnh ngủ, trầm mặc hồi lâu mới khàn giọng nói: “Chăm sóc ông cụ đó!”

“Dạ, vâng!”

Sau đó, anh bỏ di động xuống, trở lại bên giường, ôm Khương Ngữ Ninh vào lòng: “Có phải em vì quá thất vọng nên mới mất hết ý chí hay không?”

Có phải vì tâm như tro tàn nên Khương Ngữ Ninh không còn cảm giác lạnh lẽo nữa không?

Năm đó, khi thích Lục Cảnh Tri, cô đã làm đủ những điều ngu xuẩn nhất rồi. Vậy nên, nhiều năm sau cô cũng không cảm thấy hối hận. Bởi vì, đó là do cô tình nguyện, ai cũng đã từng trả giá về thời thanh xuân của mình.

——

Bên kia, khi trời còn chưa sáng, giám đốc quản lý nghệ sĩ của công ty giải trí Thiên Hi liền gọi báo tin vui cho Hoắc Vũ Khê. Bởi vì thân phận được đưa ra ánh sáng, bây giờ những tin tiêu cực về cô ta bị loại bỏ rất nhiều.

Vì vậy, công ty có một ý tưởng mới: “Cô dụ mẹ cô ra ngoài đi dạo phố một chút. Tốt nhất cứ bảo mẹ cô hợp tác, tôi sẽ sắp xếp cánh báo chí tới chụp ảnh và phỏng vấn bà ấy. Đặc biệt lúc bà ấy nhắc tới cô, nói bà ấy có thể khen ngợi cô vài lời như vậy thì rất có lợi cho sự nghiệp của cô!”

“Vì việc ngày hôm qua, bà ấy đã dạy dỗ tôi một trận đó. Sao bà ấy có thể đồng ý xuất đầu lộ diện vì tôi chứ?” Hoắc Vũ Khê khó chịu nói.

“Bà ấy không phải mẹ cô à? Làm chút việc nhỏ này cho cô mà cũng không được à?” Giám đốc quản lý nghệ sĩ nhíu mày, khó tin: “Bà ấy không đồng ý thì cô lừa bà ấy không phải là được rồi à? Đến lúc đó, nếu gặp nhà báo bên ngoài, cô cũng giả vờ như mình không biết. Tôi cũng không tin, vào tình huống đó rồi mà bà ấy không chịu giúp cô!”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️