Lúc này đây, Khương Ngữ Ninh cũng nổi giận rồi, cô trực tiếp túm lấy vạt áo của Đồng Đồng nói: “Vừa rồi tôi chỉ đang cố nhịn cậu, chứ không có nghĩa là tôi không biết nổi giận, nếu cậu đã biết cơ thể của chính mình rất yếu ớt, vậy tại sao cậu còn muốn tới đây tham gia quay chương trình này? Nếu cậu đã tham gia vào chương trình rồi, tại sao cậu lại sợ vất vả? Nếu không phải bởi vì cậu, tôi và anh Trang hoàn toàn có thể lựa chọn con đường khác để đi trước.”
“Đi trên một con đường trống trải, có ai mà không muốn đi? Nhưng mà một khi sức khoẻ của cậu xảy ra vấn đề, vậy chúng tôi phải tìm thuốc cho cậu ở chỗ nào? Bộ sơ cứu sao? 24 tiếng đồng hồ, chúng ta mới đi được mười lăm phút, cậu đã ngã xước chân, cho dù tất cả chúng ta đều là dược liệu, thì cũng không đủ cho cậu dùng.”
“Hơn nữa, những tổ khác cũng có đường rừng cây còn dài hơn, cho dù cậu không đi vào buổi tối, thì ban ngày cậu vẫn phải đi!”
“Hiểu chưa?”
Đồng Đồng bị cơn giận của Khương Ngữ Ninh trấn trụ, hai mắt cậu ta trở nên ngây ngốc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây