Nghe những lời này, Lục Cảnh Tri như bị dao nhỏ cắm ở trong tim.
Khương Ngữ Ninh mặt ngoài nhìn mạnh mẽ nhưng đối mặt người mình thích gì đó lại cực độ tự ti, thậm chí ở trong tiềm thức nhắc nhở mình không cần đi để ý, không cần đi tranh thủ, vì chung quy phải mất đi.
Ví dụ như giờ phút này, cô nằm ở trong ngực anh, lại nói phải gả cho người khác.
Nhưng anh không thể trách cô, đau lòng, tự trách đến trong xương.
Mà hai người trong lúc đó ngăn cách, chỉ có thể dựa vào anh, chậm rãi tiêu trừ....
....
Một đêm này, Khương Ngữ Ninh ngủ không an ổn, vì ở Lục gia, cô sợ người khác biết cô ở phòng Lục Cảnh Tri, cho nên không dám ngủ sâu.
Thứ hai, trời còn chưa sáng Khô Kiệt gọi điện thoại tới, lần này Lục Cảnh Tri không có ghen lung tung, chuyển được điện thoại giao cho Khương Ngữ Ninh.
“Anh? Chuyện gì?” Khương Ngữ Ninh mơ mơ màng màng hỏi, ánh mắt cũng chưa mở.
“Anh có được tin tức của mẹ em ....”
Tám chữ, làm cho Khương Ngữ Ninh trợn to hai mắt, từ trên giường Lục Cảnh Tri ngồi dậy.
“Em xem, nhất định chấn động, xem điện thoại.”
Khương Ngữ Ninh cúp điện thoại, mở điện thoại ra, thấy tin Khô Kiệt nhắn tới, mà Khương Ngữ Ninh mở tin nhắn ra có một bức ảnh, bên dưới có một dòng chú giải: “Phó đổng sự tập đoàn Đông Hằng, Ava phu nhân.”
Trí nhớ Khương Ngữ Ninh, bị kéo về mười chín tuổi, sau khi tuyên bố cha mất tích mấy ngày, trong nhà loạn thành một đoàn, ông nội bệnh nặng, duy nhất dựa vào là người kia có tên mới Ava phu nhân là mẹ ruột của cô nhưng ngắn ngủn sáu mươi ba ngày, cùng người đàn ông khác chạy trốn.
Chạy thì chạy, bà ta còn ôm tiền bỏ trốn, tập đoàn Tinh Mộ, bị bà ta đào rỗng không nói còn để lại một khoản nợ nần.
Hiện tại người ta Đông Sơn tái khởi, là phó đổng sự công ty quốc tế nổi danh, Khương Ngữ Ninh nghĩ lại có đôi khi thật sự tâm ý bình tĩnh nhưng mà đã thương tổn cô, vì càng thương, còn phía sau.
“Nhị ca, em muốn về nhà.” Khương Ngữ Ninh quay đầu, nói với Lục Cảnh Tri.
Lục Cảnh Tri từ tay cô lấy điện thoại qua, nhìn đến tin tức kia, theo sau, ở bên tai cô nói: “Khương Ngữ Ninh giờ này ngày này, tuyệt không làm cho mình có hại, cũng không tùy tiện nhận thua, hơn nữa em còn có anh? Em chỉ cần ở trước mặt anh yếu đuối.”
“Trước mặt người khác, thật sự không cần....”
Sao có thể yếu đuối, cô muốn nghĩ cách trả thù “Người mẹ” này?
Có thời gian yếu đuối, không bằng nghĩ lại chuyện tương lai, cho nên Khương Ngữ Ninh không dư thừa lãng phí cảm tình.
Chỉ có Lục Cảnh Tri.... Là ngoài ý muốn.
Buồn cười là, Phó Nhã Tuệ gọi là Ava phu nhân, vừa mới tuyên bố phải về nước phát triển, công ty Thiên Hi giải trí quản lí Hoắc Vũ Khê, tung ra ảnh hai người chụp chung, hơn nữa mua lượng lớn bản thảo, muốn mượn cơ hội này, giải trừ bất lợi ảnh hưởng Hoắc Vũ Khê chen chân hôn nhân người khác mang đến.
Bởi vậy, mặc kệ là Weibo, hay tin tức, chỉ cần một tin tức Hoắc Vũ Khê, lập tức sẽ xuất hiện:
“Gia thế Hoắc Vũ Khê nổi lên, hóa ra mẹ cô là bà ấy!”
“Thân phận Hoắc Vũ Khê phú hào cho hấp thụ ánh sáng, bối cảnh kinh thiên”
“Hoắc Vũ Khê ở khu nhà cấp cao cho hấp thụ ánh sáng”
Vì là mua hotsearch, cho nên bản thảo này đó kỳ thật cũng không có nội dung gì thực chất, giải trí Thiên Hi cho người hiểu lầm mà thôi.
Mà fans Hoắc Vũ Khê lại nháy mắt cao trào, dù sao trước vì chuyện chen chân hôn nhân người khác, Hoắc Vũ Khê đã bị không ít đối thủ cạnh tranh chèn ép trào phúng, hiện tại gia thế người ta hấp thụ ánh sáng, fans đương nhiên lại sinh động và dũng khí.