Mà ngay lúc cô không biết nên bắt chuyện với Tống Thần Tinh như thế nào thì Tống Thần Tinh đã chủ động đi đến trước mặt cô, bình thản nói: “Tôi không đáng sợ như vậy. Cô không cần...như chuột thấy mèo thế kia!”
“Khụ khụ...Thầy Tống!” Khương Ngữ Ninh ôm kịch bản, ngẩng đầu lên.
“Lát nữa quay cảnh, tôi sẽ giúp đỡ cô, không cần lo lắng!” Nói xong, Tống Thần Tinh đi đến chỗ nghỉ ngơi của mình.
Đột nhiên, Khương Ngữ Ninh cảm thấy được yêu quý mà lo sợ.
Cũng không biết hôm nay gặp vận gì, một lúc sau, Diêu Phồn cũng đi tới hếch cằm chỉ về phía Tống Thần Tinh, nói: “Anh ấy chủ động nói chuyện với cô?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây