“Lục Tông Dã súc sinh kia không có làm khó dễ em?”
“Khó xử, không đâu, lần này em có viện binh.” Khương Ngữ Ninh đắc ý: “Lục Tông Dã cặn bã, bây giờ còn ở phòng khách hóa đá.”
“Biết viện binh còn không ngốc, sáng mai gặp.” Lục Tông Dã súc sinh kia làm ác, cho nên, Khô Kiệt mới không thích người liên quan Lục gia.
Mặc dù biết Lục Cảnh Tri không giống, nhưng trong lòng khó tiếp nhận.
Khương Ngữ Ninh biết tâm tình của anh, cũng không có miễn cưỡng, chăm sóc ông nội ngủ xong, tay chân nhẹ nhàng lên tầng ba.
Nhìn đến khóa mật mã, cô có chút hưng phấn, cô chưa bao giờ dám tin tưởng, cánh cửa này, dùng sinh nhật của cô làm mật mã.
Phía sau cửa, Lục Cảnh Tri một thân áo ngủ màu đen ngồi ở trên ghế, thấy cô vào, túm cô ngồi ở trên đùi mình.
“Anh chừng nào thì đi lên?” Khương Ngữ Ninh nhỏ giọng hỏi, chỉ sợ người khác biết, hai người bọn họ ở trên lầu hẹn hò.
Lục Cảnh Tri giữ thắt lưng của cô, giọng nói như trước lạnh lùng: “Anh đã phân phó quản gia, buổi tối đừng làm phiền em yên tĩnh, cho nên không cần để ý cẩn thận như vậy.”
“Anh không phải vì em? Anh rõ ràng là vì anh.” Khương Ngữ Ninh hừ nhẹ, nhưng, nghĩ đến cửa phòng thư phòng, cô lại hứng thú: “Mật mã là sinh nhật em, đúng không?”
“Ừ.” Lục Cảnh Tri thản nhiên vuốt cằm.
“Khi nào thì thiết lập?”
Lục Cảnh Tri nâng tầm mắt lên, nhìn Khương Ngữ Ninh, đồng tử màu đen, tản mát ra ánh sáng giống như kim cương.
“Lắp khóa mật mã ngày đầu tiên.”
Được đến đáp án như vậy, tim Khương Ngữ Ninh đập gia tốc, nhất là Lục Cảnh Tri nhìn như vậy, chỉ cảm thấy cả người nổi da gà, tê dại đến trong xương, Khương Ngữ Ninh chịu không nổi, vội vàng dời tầm mắt nóng bỏng đi: “Anh đừng nhìn em như vậy.”
Tay Lục Cảnh Tri, từ sau đỡ cổ của cô, đè thấp khuôn mặt của cô hôn lên môi cô.
Khương Ngữ Ninh ngửi được vị tươi mát của biển trên người anh, không tự chủ được nhắm hai mắt lại, hưởng thụ hai người thân mật, thẳng đến tay Lục Cảnh Tri, tham nhập phía sau lưng cô, Khương Ngữ Ninh mới như ở trong mộng tỉnh: “Bạn tốt của em còn chưa đi đâu.”
Lục Cảnh Tri đè thấp giọng nói, che dấu dục vọng chính mình: “Anh biết.”
“Vậy anh mau trở về phòng ngủ đi....” Khương Ngữ Ninh vội vàng đuổi người, cô cảm thấy được trên người Lục Cảnh Tri quá nóng, cô chịu không nổi.
Lục Cảnh Tri không để ý cô, thuận thế bế cô đứng lên, đi giường nhỏ.
Khương Ngữ Ninh sửng sốt, chợt phản ứng lại: “Anh cũng ngủ ở đây? Giường quá nhỏ ....”
“Em không lăn lộn cũng không làm ngã em.”
Là không ngã được, Khương Ngữ Ninh phát sầu, Lục Cảnh Tri cao một mét tám, ngủ ở trên giường này đã thực miễn cưỡng, hơn nữa cô, trừ phi cô cả đêm ghé vào trên người Lục Cảnh Tri ngủ, tuy rằng cũng không phải chưa từng có, nhưng....
“Hay em muốn cùng anh quay về phòng anh ngủ?” Lục Cảnh Tri thấy cô sững sờ, cho cô lựa chọn.
Khương Ngữ Ninh vội vàng lắc đầu, cô còn không nghĩ kiêu ngạo đến tình trạng này.
Lục Cảnh Tri nhân cơ hội ôm cô nằm xuống, không đợi Khương Ngữ Ninh nói chuyện, anh ở đỉnh đầu cô nói hai chữ: “Ngủ.”
Hai người dán cùng nhau, không khí nháy mắt loãng, dưới loại tình huống này, thần tiên mới có thể ngủ?
Khương Ngữ Ninh nóng, cả người đổ mồ hôi, lại không dám lộn xộn, hơn nữa dì cả đến bụng ẩn ẩn đau, Khương Ngữ Ninh không thể nhịn được nữa, rốt cục nói một câu: “Quên đi, chúng ta vẫn là đi phòng anh ngủ.”
Trong bóng đêm, người đàn ông ngồi dậy, lôi kéo Khương Ngữ Ninh, trực tiếp đi xuống lầu.