“Em đi vào trước.” Lục Cảnh Tri đứng ở cửa nói với Khương Ngữ Ninh, hơn nữa dùng ánh mắt ý bảo quản gia, không được đi vào thông báo.
Quản gia nghi hoặc vuốt cằm, tuy rằng tò mò, nhưng vẫn làm theo.
Khương Ngữ Ninh quay đầu lại nhìn Lục Cảnh Tri, lúc này mới ngẩng đầu ưỡn ngực vào phòng khách Lục gia, thấy mẹ con Lục Tông Dã, ngồi ở sô pha phòng khách, vừa nói vừa cười.
“Tiểu tiện nhân, lại ở trên giường ai ăn vạ? Tôi nghĩ cô có bao nhiêu để ý ông nội thiểu năng trí tuệ, không nghĩ tới, cô làm cho tôi chờ một ngày.” Lục Tông Dã thấy Khương Ngữ Ninh xuất hiện, đứng dậy nghĩ động thủ bắt cánh tay Khương Ngữ Ninh, nhưng lại bị mẹ Lục ngăn cản.
“Không phải tôi nói cô, Ngữ Ninh, buổi sáng Tông Dã gọi điện thoại cho cô, bây giờ cô mới đến?” Lý Thục Đồng ám chỉ Lục Tông Dã, không nên thô lỗ làm hỏng chuyện.
Khương Ngữ Ninh nhìn đôi mẹ con tự cho mình rất cao, cảm thấy phiền chán, không là chán ghét.
Thật sự, một giây ở chung đôi mẹ con này, cô cảm thấy thật ghê tởm.
Nhưng, Thiên Thần ở ngoài cửa xem diễn, mặc kệ thế nào, cô cũng phải phát huy sở trường.
“Tôi không nghĩ, Lục gia các người còn đuổi theo tiếp nhận tôi.” Khương Ngữ Ninh cố ý hạ thấp tư thái trả lời.
“Vừa nghe có thể cùng tôi kết hôn, kích động không thể tin được đi? Dù sao... Khương gia các người đã nghèo túng nhiều năm, bây giờ cô còn cơ hội vào cửa lớn Lục gia, có phải thực hưng phấn hay không?” Lục Tông Dã nghe Khương Ngữ Ninh nịnh hót, cái đuôi lập tức vểnh lên trời.
“Đúng vậy.” Khương Ngữ Ninh cố nén gật đầu.
“Ngữ Ninh, cô còn muốn gả vào Lục gia, bác cũng nói vài câu trước, dù sao Khương gia cũng không như trước, bác vì cuộc sống vợ chồng tương lai càng thêm hạnh phúc, cháu nói đúng không?” Lý Thục Đồng buông chén trà trong tay, bày ra tư thái trưởng bối, ra vẻ cao nhã.
“Bác nói, tôi nghe.” Khương Ngữ Ninh ngồi ở sô pha, đứng lâu mỏi chân.
“Thứ nhất, thân phận cháu và Tông Dã cách xa, cháu đến Lục gia sau, sẽ tuân thủ phụ đức, lấy chồng làm đầu, bất luận lúc nào, lấy chồng làm trọng, điểm ấy, bác hẳn là không cần nhắc nhở?”
“Thứ hai, cháu gả vào Lục gia sau, bác không phản đối cháu ra ngoài chụp diễn, nhưng tất cả cháu thu vào, đều phải giao cho bác bảo quản, dù sao vòng luẩn quẩn loạn như vậy, bác phải cam đoan cháu sẽ không đi ra ngoài loạn tiêu tiền, dù sao Tông Dã ở Lục gia làm việc, cũng thật vất vả.”
“Thứ ba, Tông Dã là tổng tài Lục thị, xã giao khó tránh khỏi, có đôi khi không trở về nhà là chuyện bình thường, cháu đừng cả ngày ngạc nhiên, phải thông cảm chồng. Mặc dù, Tông Dã có đôi khi ở bên ngoài tiếp cận phụ nữ, là nhu cầu sinh lý, cháu đừng bắt lấy không bỏ, nhiệm vụ hàng đầu là khai chi tán diệp cho Lục gia.” (sinh con)
“Thứ tư...”
Nghe ba điểm trước, Khương Ngữ Ninh đã không thể nhịn được, không nghĩ tới, còn có bốn.
Thật sự không biết xấu hổ, thiên hạ vô địch.
Cho nên, Khương Ngữ Ninh lập tức cắt ngang: “Nếu tôi nhớ không sai, bác gái trước gả vào Lục gia, là người bán trang sức?”
Lý Thục Đồng vừa nghe, vẻ mặt trở nên phẫn nộ.
“Khương Ngữ Ninh, mẹ tôi dạy bảo cô, cô lắm miệng làm gì?” Lục Tông Dã lập tức quát lớn Khương Ngữ Ninh.
“Lục Tông Dã, dựa theo ý nghĩ mẹ anh, huyết thống anh thấp hơn, thật nghĩ đến mình kế thừa ngôi vị hoàng đế? Tôi còn tò mò, Lục gia nhiều nhân tài, như thế nào tới Lục Tông Dã súc sinh này, hóa ra có nguyên nhân? Xuất thân mẹ anh loại này, anh lên làm tổng tài Lục thị, lão gia tử đã đặc biệt khai ân, có thật anh nghĩ mình được lão gia tử ưu ái? Đời này cũng đừng nghĩ.”