Lục Cảnh Tri khẽ bật cười, hôn lên đôi môi đang không ngừng khép mở lải nhải của Khương Ngữ Ninh, nếu không phải vì trang phục vào đạo cụ trên người quá nặng, sợ rằng anh đã không thèm quan tâm xem nơi nào có phải là nơi hoang vu không.
“Anh luôn là của em, em không cần phải cạnh tranh với bất kỳ ai cả, em hãy nhớ, dù là ở nơi đâu, anh đều sẽ chủ động... đi về phía em.”
“Nhị ca...”
Hai người ôm chặt lấy nhau ở bên bờ biển yên ả, Khương Ngữ Ninh còn chụp rất nhiểu ảnh hai người ở bên bờ biển.
Tối về, Khương Ngữ Ninh chỉnh sửa lại ảnh, chuẩn bị chọn mấy bức đăng lên nền tảng mạng xã hội phát phúc lợi cho fan hâm mộ, nhưng nghĩ tới chuyện mình đã đồng ý sẽ để Vera kiểm duyệt nội dung, cô gửi ảnh cho Vera trước: “Tôi muốn đăng mấy bức ảnh này.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây