Lục Cảnh Tri nhẹ nhàng thở ra, rốt cục một lần nữa ôm cô vào trong ngực: “Còn thương tâm khổ sở sao?”
“Đã sớm không khổ sở, em sợ nhìn nhiều thành nghiện, Nhị ca, anh rất soái, hoàn mỹ giống tác phẩm nghệ thuật, cũng không thể lại đến một lần, em phải chụp lại đặt làm hình nền lúc nào cũng có thể liếm màn hình.”
“Không được.”
“Vì sao, em sex không để cho người khác thấy.” Khương Ngữ Ninh ôm cổ anh làm nũng.
Lục Cảnh Tri hơi hơi cúi người, đỡ cổ Khương Ngữ Ninh, thanh âm siêu lòng người: “Anh là sợ em... Chịu không nổi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây