Khương Ngữ Ninh đã mệt không mở mắt ra được, nhưng vì để nhìn Lục Cảnh Tri nhiều hơn, cô chống không cho mình ngủ.
“Ngủ đi.” Lục Cảnh Tri vỗ phía sau lưng cô trấn an.
“Em không muốn, bằng không sáng ngày mai lại không thấy anh.” Khương Ngữ Ninh ôm thắt lưng Lục Cảnh Tri đáp.
“Tùy hứng.”
“Em mặc kệ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây