Chạng vạng 6 giờ tối, Lục Cảnh Tri ra khỏi trụ sở, bước lên xe hơi của chính mình, mở họp cả ngày, cho nên anh không tránh được cảm thấy có chút đầu choáng não căng.
“Hiệu trưởng, thật ra anh không cần chú ý, phía những người đó bảo vệ, bởi vì trên người có thêm công lao hiển hách, cho nên bọn họ mới không đặt người khác vào mắt, không chịu tiếp nhận sự vật mới, là việc bình thường.” Thư ký Hà quay đầu, nói với Lục Cảnh Tri: “Nhưng mỗi lần có nhiệm vụ đặc biệt, không phải phía trên cũng phải tìm đến người của chúng ta để phối hợp hay sao? Đến giây phút quan trọng, cũng không muốn mượn dùng “Nhân tài đặc biệt” của chúng ta?”
“Câm miệng, ồn quá.” Lục Cảnh Tri xoa cái trán nói.
“Hôm nay, suýt chút nữa cô Khương đã bị người khác đổ oan, nhưng hình như cô ấy đã có cách giải quyết của chính mình.” Thư ký Hà, nhân cơ hội thật cẩn thận, nhìn sắc mặt của Lục Cảnh Tri nói: “Cô Khương còn gọi điện thoại tới, bảo anh đừng lo lắng.”
Lục Cảnh Tri nhìn tên người gọi đến ở trên di động, bỗng nhiên anh im lặng, sau nửa ngày, anh mới tự hỏi một câu: “Rốt cuộc tôi phải bảo vệ cô ấy như thế nào, mới có thể tuyệt đối không xảy ra sai lầm?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây