“Tôi biết có rất nhiều người đều không phục, cho rằng đây chỉ là một sai lầm nhỏ mà thôi, hà tất gì phải chuyện bé xé ra to, nhưng tôi cần phải nghiêm túc mà nói cho các vị biết, trên đời này có rất nhiều việc có thể làm sai được, các cô có thể bưng sai một ly trà, có thể bán sai một bộ quần áo, nhưng mà... Trong công việc có liên quan đến sự an toàn, thì một bước cũng không thể làm sai, các cô nhất định phải hiểu được đạo lý này. Chỉ bởi vì tôi là người mà các cô ghét, thì tôi xứng đáng bị té ngã, xứng đáng bị rơi vào trong hồ sao? Suýt chút nữa tôi đã mất một cái mạng bởi vì sai lầm của cô, cô cảm thấy cái mạng này của tôi, còn không giá trị bằng một công việc của cô ư? Cô cảm thấy oan uổng? Vậy tôi thì sao? Tôi có oan hay không? Cô biết hồ nước kia sâu như thế nào, lạnh như thế nào không?”
Đối phương lại không biết nói gì một lần nữa, giờ đây cô ta đã không thể nói nên bất cứ một lời nào.
“Tôi phải chịu sự chán ghét của mọi người, thì cái mạng này của tôi sẽ không được tính sao? Muôn nghìn chúng sinh, ai cũng rất vất vả, nhưng dù vậy, ai cũng phải kính sợ đối với sinh mệnh của mình, đối công việc phải có thêm một phần trách nhiệm!” Những lời này, là Khương Ngữ Ninh nói với mọi người, sau khi nói xong, cô lại nói với đạo diễn: “Đạo diễn, chúng ta tiếp tục đi.”
Paparazzi nhìn những nhân viên công tác không có ý tốt đó, thì lạnh lùng hừ một tiếng, chủ động chạy tới dọn rêu xanh ở trong mưa.
Một màn vừa rồi, đúng thật là doạ chết người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây