Nhâm Tinh Hà cười cười, lắc đầu một cái: “Không, đương nhiên là không thành vấn đề. Vậy nên tại sao nhất định phải chờ đến khi em thi đại học xong? Em đã mười tám tuổi rồi.”
“Đây là không gian học tập, đừng giở trò nữa.”
Nhận được cảnh cáo của Khô Kiệt, Nhâm Tinh Hà giống như nhận ra cái gì đó, không nhịn được mà cúi đầu cười trộm.
“Có phải anh có cảm giác đang bắt cóc thiếu nữ đúng không? Hả ông chú già...”
“Cho nên mấy giờ thì cô mới chịu đi ngủ đây?” Ông chú già gõ gõ tay xuống mặt bàn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây