Dù biết rõ đó là vấn đè rất phiền phức, rất khó khăn, biết rõ đây là hố sâu vô tận, có rất nhiều chướng ngại, nhưng con người ta đều có máu phản nghịch trong người, gặp phải chuyện không thể làm, lại càng muốn làm.
“Được rồi, tôi chuyển.”
Sau đó, anh lại lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho Nhậm Tinh Hà, bởi vì anh biết, nếu cứ tiếp tục dậm chân tại chỗ thế này, anh sẽ chết ngột mất.
Jack Sue: “Tôi tìm quần áo rồi, chỗ tôi học rất gần chỗ cô làm thêm, ngày mai tôi sẽ đưa qua, mấy giờ cô ở đấy?”
Lúc này, Nhậm Tinh Hà đang mơ mơ màng màng sắp ngủ, cô hơi giật mình khi thấy màn hình điện thoại di động sáng đèn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây