Nhậm Tinh Hà miễn cưỡng cười đáp lại, rồi xoay người trở về nhà.
Khô Kiệt nhìn cô đi vào viện nhỏ, cũng khởi động chiếc SUV của mình, rời khỏi đây.
Có lẽ, Khô Kiệt hiểu được suy nghĩ của Nhậm Tinh Hà, cô muốn lệ thuộc nhưng cũng sợ lệ thuộc, ngày ngày tự tẩy não mình cả trăm lần, nói mình không thể tin bất cứ ai, không thể nhận lòng tốt của bất cứ ai, bởi vì đó là thuốc độc, có thể khiến mình mất đi động lực tiến về phía trước.
Cô sống rất khắc chế và lý trí.
Vì vậy, Khô Kiệt cảm thấy mình rất tàn nhẫn, như thể mình không ngừng phát ra thiện chí, không ngừng phát ra tín hiệu cho cô biết cô có thể lệ thuộc vào mình, khuấy động cuộc đời của Nhậm Tinh Hà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây