“Lý Thục Đồng!” Lục Chính Bách hét lên: “Rốt cuộc bà có được một câu nói thật nào không?”
“Bà ta không nói thật cũng không sao, lát nữa luật sư sẽ biết cách làm cho bà ta nói thật.” Quản gia căm phẫn nói, bởi vì ông ta thật sự không thể nào chịu đựng được loại người cặn bã như Lục Tông Dã, mở miệng ra là nói mấy lời ô uế làm nhục con gái nhà người ta.
Đức hạnh của cậu ta… không xứng làm người.
Đây chính là thời cơ lên tiếng mà Nhị gia đã nói.
Lý Thục Đồng ngồi bệt dưới sàn nhà im lặng một lúc lâu, chỉ đến khi nghe thấy hai chữ luật sự, tất cả phòng tuyến trong lòng bà ta mới bị phá vỡ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây