Lúc này, Lục Cảnh Tri đột nhiên xoay người, ôm Khương Ngữ Ninh vào lòng. Lúc đầu anh ôm rất chặt nhưng nhớ lại cô đang mang thai nên cũng thả lỏng hơn nhiều.
Bởi vì bản thân anh cũng không dám tin tưởng.
Lúc trước phải chia xa, anh đau đớn đếm từng ngày. Mẹ mất, cha bỏ đi, người trong lòng anh lại là vị hôn thê của người khác. Anh luôn cô đơn, một thân một mình.
Chưa bao giờ anh nghĩ rằng anh có thể có ngày này, bọn họ là một gia đình, có bé cưng.
“Ninh Ninh!” Trong bóng tối, Lục Cảnh Tri nhỏ giọng gọi tên cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây