“Thuận theo tự nhiên là được! Không có thì có nghĩa là duyên phận chưa đến. Cần gì phải ép buộc bản thân như vậy? Nhưng mà quả thật em nên đi kiểm tra sức khỏe xem!”
“Ừm!” Khương Ngữ Ninh gật đầu một cái. Sau đó, đột nhiên tiến lại gần Lục Nhị gia, nhỏ giọng nói: “Nhị ca, ăn no chưa ạ?”
“Sao vậy?” Lục Nhị gia nhìn cái đầu nhỏ kia.
“Ăn no thì đút em ăn đi! Em thèm cơ bụng anh...”
Nhìn vẻ mặt câu hồn người của Tiểu Tổ Tông, Lục Cảnh Tri lấy tay nâng cằm cô: “Thỏa mãn em!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây