Khương Ngữ Ninh thuận thế đẩy cho Ngu Thiếu Uy, hơn nữa cô đã tìm tòi xong ưu nhược điểm rồi.
“Được, vậy tôi đây rửa mắt mong chờ.”
Đạt thành chung nhận thức, Khương Ngữ Ninh nhìn Ngu Thiếu Uy: “Sau này cậu có thể dựa vào ý tưởng của bản thân để phối hợp ăn mặc, mang hết quần áo cá nhân ra cho tôi xem, không cần tỏ ra bản thân như ánh mặt trời, cậu muốn chứng tỏ cái gì thì làm cái đó, thoải mái là chính mình được rồi.”
Nghe Khương Ngữ Ninh nói như vậy, đôi mắt Ngu Thiếu Uy như phát sáng.
Có lẽ bởi vì cô từng là nghệ sĩ cho nên có thể đồng cảm với nghệ sĩ đứng ở giữa thung lũng, có thể hiểu bọn họ muốn gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây