“Cô ta tới để quỳ liếm à? Có lòng tự ái không thế? Bị chị cướp mất vị hôn phu cũ, còn chạy tới đánh đàn góp vui cho chị?”
“ Cứ chờ xem trò cười của cô ta đi, nghe Vũ Khê nói, Vũ Khê đích thân chọn lễ phục cho Khương Ngữ Ninh đấy, chắc chắn lúc đó dáng vẻ của cô ta sẽ làm người cười đến rụng răng mất.”
Phó Nhã Tuệ nghe xong những lời này, sắc mặt lại càng thêm khó coi, lúc nghe Hoắc Vũ Khê đề nghị, cô ta chỉ nói là muốn thả ra tín hiện tốt về mối quan hệ giữa hai chị em với giới truyền thông ; thứ hai, cũng là muốn để Khương Ngữ Ninh làm quen với nhiều nam thanh nữ tú hơn, nhưng thế nào bà ta cũng không ngờ, Hoắc Vũ Khê dám lợi dụng mình.
Nghĩ tới đây, Hoắc Vũ Khê lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho Khương Ngữ Ninh: “Ngữ Ninh, đều do mẹ không tốt, mẹ không nên ép con tới đánh đàn, tối nay con đừng đi nữa.”
“Làm sao? Bây giờ mẹ mới biết, đó là trận Hồng môn yến?” Khương Ngữ Ninh cười nói với người ở đầu điện thoại di động bên kia.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây