Khương Ngữ Ninh nhìn thấy trước mặt Kỷ Vân Huyên rất nhiều thuốc, mái tóc giả trên đầu bà cũng được gỡ bỏ để một bên, Khương Ngữ Ninh biết đó là di chứng của hóa trị bằng hóa chất.
“Tiểu nhà báo, về nghỉ ngơi đi.”
“Được, chị Ngữ Ninh, dì, hai người nghỉ ngơi sớm đi.” Tiểu nhà báo từ trên thảm đứng dậy vỗ mông chỉnh sửa lại quần áo.
“Được rồi, tiểu tử, gặp lại sau.” Kỷ Vân Huyên vẫy Tiểu nhà báo.
Khương Ngữ Ninh trầm mặc không nói, đi vào phòng tắm tháo trang sức, Kỷ Vân Xuyên đi theo cô: “Khổ cực như vậy, có đáng không? Con đại khái không biết mình đã giàu rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây