Làm người a, thì không thể quá phách lối, bởi vì bạn căn bản không biết, lúc nào thì bạn sẽ gặp phải người càng ác hơn càng phách lối hơn.
“Chị Ngữ Ninh, sắp bấm máy rồi.” Cách đó không xa, truyền đến thông báo của nhân viên công tác.
Khương Ngữ Ninh đi đến một bên dặm lại trang điểm, mà Lý Lam San, cuối cùng không nhịn được cơn giận này, bò dậy từ dưới đất, sau đó ầm ĩ phải đi bệnh viện kiểm tra vết thương.
Là Địch Địch ôm chặt lấy cô ta, đồng thời trấn an: “Chị San San, đừng đi được không? Chúng ta quay phim cho tốt được không? Buổi tối em đến phòng chị, chị muốn trút giận như nào cũng được.”
“Không được, tôi muốn Khương Ngữ Ninh dập đầu nhận lỗi với tôi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây