Đó là quảng cáo nước ngọt, nhưng do thời gian treo tấm poster quảng cáo đã quá lâu, màu sắc trên tấm poster đã bị bay màu, bề mặt tấm poster cũng bị nhàu nhĩ.
“Hồi đó em vẫn còn non nớt lắm.”
“Tại sao em không dám ăn gì?” Lục Cảnh Tri thấy cô do dự rất lâu mỗi lần đi qua một quán ăn nào đó, vừa nuốt nước miếng, vừa xoa bụng.
“Sợ mập, cũng sợ bị người ta nhận ra.” Khương Ngữ Ninh hơi mất mác đáp lại.
“Cả con đường này không có ai quấy rầy chúng ta đâu, với lại em sẽ không mập lên.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây