Khương Ngữ Ninh vẫn nhớ như in cảm giác nóng đầu khi đó: “Mỗi lần có người đi qua, em đều sẽ ngẩng đầu lên nhìn kỹ, như thể anh sẽ xuất hiện ngay sau đó vậy.”
Lục Cảnh Tri ôm Khương Ngữ Ninh vào trong lòng, sau đó thì thầm ở bên tai cô: “Em đã từng ảo tưởng là sẽ có chuyện gì xảy ra nếu anh thật sự xuất hiện không?”
“Đương nhiên là có, em còn nằm mơ thấy anh ôm em, nói với tất cả mọi người đây là bạn gái của anh, đêm hôm đó em cười đến tỉnh, tỉnh rồi lại cảm thấy tiếc nuối, muốn tiếp tục giấc mơ lúc đó. Còn anh thì sao? Từng nghĩ tới em chờ anh ở đây chưa? Nếu sớm biết em chờ anh ở đây, anh sẽ làm gì?”
“Mang em đến khách sạn ở gần đây...” Lục Cảnh Tri thấp giọng nói: “Ấn em dựa vào trên tường, hôn em… đến chết.”
“Lúc đó em mới mười lăm tuổi.” Khương Ngữ Ninh lạnh lùng nhắc nhở anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây