"Xin lỗi, đáng lẽ anh nên tin tưởng em." Lục Cảnh Xuyên im lặng một lúc lâu, sau đó xin lỗi.
Đối với chuyện hiểu lầm Ôn Kiều, Lục Cảnh Xuyên thật sự cảm thấy có chút xấu hổ, hai người đã đăng ký kết hôn rồi, anh nên tin tưởng Ôn Kiều mới đúng.
"Xem như anh là vì quan tâm em, nên em tha thứ cho anh. Nhưng sau này, anh nhất định phải tin tưởng em, có chỗ nào nghi ngờ, thì cứ trực tiếp hỏi ra." Ôn Kiều nhìn Lục Cảnh Xuyên cười nói, cảm thấy nhất định phải để anh ghi nhớ đạo lý này.
"Miệng mọc ra là để nói chuyện, có vấn đề thì phải giao tiếp, đừng biến cái miệng này thành đồ trang trí, được chứ?"
"Ừm." Lục Cảnh Xuyên khẽ gật đầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây