Giờ Ôn Kiều dậy muộn nhất cũng là lúc bữa sáng đã chuẩn bị xong, cũng gần đến giờ cô thức dậy rồi, nhưng bây giờ trên lầu vẫn không có động tĩnh gì.
"Cảnh Xuyên, con lên gọi Ôn Kiều dậy ăn sáng đi, ăn xong rồi ngủ tiếp cũng được." Liễu Đông Vân quay sang dặn dò Lục Cảnh Xuyên.
Thực ra bà ấy không để ý việc Ôn Kiều dậy muộn, chỉ là sợ cô không ăn sáng sẽ không tốt cho dạ dày.
Cơ bản cô gái nhỏ này ăn cũng không nhiều, người lại gầy gầy, nếu không ăn sáng thì dạ dày chắc chắn sẽ không chịu nổi, cho dù Ôn Kiều chưa ngủ đủ thì cũng có thể ăn sáng xong rồi ngủ tiếp.
"Vâng, con đi gọi cô ấy." Lục Cảnh Xuyên nhấc chân đi lên lầu, chân anh bây giờ đã tốt hơn nhiều rồi, đi cầu thang cũng không còn khó khăn như trước nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây